Nguôi giận nhé |
Thét từng tiếng sấm to,
Tia mắt chớp sáng lòa,
Và ông òa nước mắt,
Khi mà mây giận gió,
Cứ bay mãi không thôi.
Gió mãi đuổi theo đuôi,
Mây vùng vằng bay mất.
Khi mà cây giận đất,
Mọc vút lên thật cao.
Nhớ đến đất lúc nào,
Cây gửi từng chiếc lá.
Biển giận thuyền đánh cá,
Nằm bến nghỉ thật lâu,
Để biển đợi bạc đầu,
Vọng vào bờ gọi mãi.
Sông núi giận nhau hoài.
Sông chảy về hạ lưu.
Núi đứng đợi luyến lưu
Bao giờ sông trở lại?
Em cứ giận anh đấy
Vì lẽ gì không hay.
Để mặc anh cả ngày.
Đau đầu tìm cách dỗ
Giận là vì thương nhớ,
Giận là vì quá yêu,
Nhưng đừng có giận nhiều
Để cho tình còn phiêu.
Đăng nhận xét